Hiển thị bài đăng được sắp xếp theo mức độ liên quan cho truy vấn quan. Sắp xếp theo ngày Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị bài đăng được sắp xếp theo mức độ liên quan cho truy vấn quan. Sắp xếp theo ngày Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Năm, 18 tháng 8, 2016

Phần quan trọng nhất trên cơ thể


Mẹ tôi thường đố tôi:

– Phần nào là quan trọng nhất trên cơ thể ?

Ngày nhỏ, tôi cho rằng âm thanh là quan trọng đối với con người nên tai là bộ
phận quan trọng nhất.
Mẹ lắc đầu:

– Không phải thế. Có rất nhiều người bị điếc trên thế giới này, con ạ. Nhưng con
cứ tiếp tục suy nghĩ về câu đố, sau này mẹ sẽ hỏi lại con.

Vài năm sau, tôi lại cho rằng hình ảnh là quan trọng nhất, vì thế mắt chính là
bộ phận mà mẹ muốn đố tôi. Mẹ lại nhìn tôi âu yếm nói:

– Con đã học được nhiều đấy, nhưng câu trả lời của con chưa đúng bởi vì vẫn còn
rất nhiều người bị mù.

Xem đầy đủ »

Chủ Nhật, 3 tháng 7, 2016

Thuật xem tướng


Nước Kinh có người xem tướng giỏi, nói câu nào trúng câu ấy. Trong nước xa gần đâu cũng biết tiếng.

Vua Trang Vương thấy thế, mời lại hỏi: "Nhà ngươi dùng thuật gì mà xem tướng giỏi như thế ?"

Người xem tướng thưa rằng: "Thần không có thuật gì lạ cả. Thần chỉ xem bạn của người ta mà biết được người ta hay, hay dở. Như thần xem cho thường dân, mà thấy chơi với những bạn hiếu, lễ, thuần, cẩn biết giữ phép nước, thì thần đoán người dân ấy là người hay, thân tất một ngày một vẻ vang, nhà tất một ngày một thịnh vượng.

Xem đầy đủ »

Thứ Hai, 22 tháng 8, 2016

Truyền thuyết hoa hồng


Ngày xửa ngày xưa thật xưa lắm, có một quốc vuơng ở tận phương
trời xa xôi bên một khu rừng rộng lớn và rậm rạp. Vương quốc nầy sống thật hòa
bình và yên vui sau một thời gian dài triền miên người dân phải đấu tranh để
dành quyền độc lập. Và vị anh hùng chỉ huy người dân của quốc gia này đã được
dân chúng tôn lên làm vị vua đầu tiên.

Sau thời gian dài chinh chiến, họ chỉ lo an hưởng thái bình và
sống cho những quyền lợi của cá nhân mình. Vị hoàng đế kia cũng vậy, ngất ngưỡng
trên ngai vàng và hào quang của quyền vị, ông đã bỏ bê việc nước, quên cả chăm
sóc cho dân và để mặc lũ bầy tôi tham danh lợi cai trị dân chúng.

Xem đầy đủ »

Thứ Hai, 25 tháng 7, 2016

Trước một bước



Trong lúc tôi đang chuẩn bị bữa tối, cô con gái mười hai tuổi của tôi,
Ashley, chạy vào bếp và la lên: "Mẹ ơi, mẹ đã xem báo hôm nay chưa ?"

"Mẹ xem rồi con gái à. Sao con lại hỏi vậy ?" Và rồi bắt đầu một tuần mà tôi
sẽ không bao giờ quên.

Tờ báo nói về trận lụt ở Elba, Alabama, một thị trấn nhỏ ở phía Nam. Đây là
khu vực thường xuyên bị lụt, Elba chỉ dựa vào hệ thống đê điều giữ nước sông Pea
lại. Nhưng trận mưa lớn đã tăng sức ép lên con đê, và làm vỡ nó. Cả thị trấn
bỗng nhiên bị chìm trong nước. Mọi thứ bị cuốn trôi trên đường đi của dòng nước,
rất nhiều gia đình đã mất trắng tài sản.

Xem đầy đủ »

Thứ Sáu, 5 tháng 8, 2016

Câu chuyện cầu vồng


Ngày xửa ngày xưa, giữa các màu sắc bỗng nhiên nổ ra một cuộc
tranh cãi. Mỗi màu sắc đều tự cho mình là đẹp nhất, quan trọng nhất, có ích
nhất, và được ưa thích nhất.

Xanh Lục bảo rằng: "Rõ ràng tôi là màu sắc quan trọng nhất. Tôi là biểu tượng của cuộc sống và hi
vọng. Cỏ, cây và lá đều mang trong mình màu sắc của tôi. Không có tôi, tất cả
các con vật sẽ chết. Hãy thử nhìn khắp miền nông thôn xem, bạn sẽ nhận ra rằng
đâu đâu cũng được phủ bởi màu sắc của tôi."

Xem đầy đủ »

Thứ Tư, 20 tháng 7, 2016

Hãy cứ bơi đi


Hai con ếch cùng bị rơi vào một cái chén đựng đầy kem. Một con ếch bi quan
thất vọng nói: "Chúng ta sẽ chết đuối mất". Nó khóc thật nhiều và với nỗi tuyệt
vọng cuối cùng, nó giơ chân lên như để nói "vĩnh biệt". Trong khi đó con ếch còn
lại rất lạc quan, nó nghĩ: "Tuy chưa có thể thoát khỏi nơi đây nhưng không thể
ngồi đó bó tay chờ chết". Thế là con ếch nọ bắt đầu bơi để tìm cách thoát thân.

Xem đầy đủ »

Thứ Năm, 18 tháng 8, 2016

Nếu tôi được sống lại một lần nữa




Nếu được sống một lần nữa, tôi sẽ mỉm cười nhiều hơn trước những bất hạnh của riêng mình
và biết im lặng chia sẻ nỗi đau của mọi người. Tôi sẽ dành nhiều thời gian để
nhìn lại những hạnh phúc đang có và bớt dằn vặt mình về những nhược điểm vốn dĩ
của bản thân.

Nếu được sống một lần nữa, tôi sẽ đi dạo dưới mưa nhiều hơn. Tôi
sẽ trải mình nơi những thị trấn nhỏ bé và tĩnh lặng thay vì cứ mãi trong những
tòa nhà cao tầng nơi thành phố lớn.

Xem đầy đủ »

Thứ Hai, 22 tháng 8, 2016

Đánh nhau bằng gậy


Trong một tiết học của các sinh viên trường mỹ thuật, vị giáo
sư đưa cả lớp xem bức tranh mô tả thân phận con người của Goya, họa sĩ nổi tiếng
người Tây Ban Nha, bức tranh mang tên "Đánh nhau bằng gậy".

Trong bức tranh, Goya vẽ hai người nông dân đang xô xát nhau.
Mỗi người cầm trên tay một chiếc dùi cui sần sùi. Một người đang giơ dùi cui để
bảo vệ mặt mình. Nền trời trong xanh không để lộ một nét gì sắp xảy đến. Người
ta không đoán được trời sắp dông bão hay sáng rực nữa.

Xem đầy đủ »

Thứ Bảy, 23 tháng 7, 2016

Sống trọn vẹn từng ngày


Trong một buổi diễn thuyết vào đầu năm học, Brian Dison-tổng giám đốc của tập
đoàn CocaCola- đã nói chuyện với sinh viên về mối tương quan giữa nghề nghiệp
với những trách nhiệm khác của con người.

Bạn hãy tưởng tượng cuộc đời như một trò chơi tung hứng. Trong tay bạn có
năm quả bóng mang tên là: công việc, gia đình, sức khoẻ, bạn bè và tinh thần.
Bạn đang tung chúng lên không trung. Bạn sẽ hiểu ngay rằng công việc là quả bóng
cao su.

Xem đầy đủ »

Thứ Hai, 29 tháng 8, 2016

Bức tranh bị bôi bẩn


Có một anh chàng hoạ sĩ từ lâu ôm ấp ước mơ để lại cho hậu thế
một tuyệt tác. Và rồi một ngày kia chàng bắt tay vào việc. Ðể tránh sự ồn ào náo
nhiệt của cuộc sống thường nhật, chàng dựng một khung vẽ rộng 30 mét vuông trên
sân thượng một toà nhà cao tầng lộng gió. Người hoạ sĩ làm việc miệt mài suốt
nửa năm. Chàng say mê bức hoạ tới mức quên ăn quên ngủ. Khi bức tranh hoàn
thành, nó sẽ đưa tên tuổi của chàng sống mãi với thời gian.

Một buổi sáng nọ, như thường lệ, chàng hoạ sĩ tiếp tục hoàn
chỉnh những nét cọ trước sự trầm trồ của hàng chục du khách tham quan.

Xem đầy đủ »

Thứ Năm, 11 tháng 8, 2016

Đám mây tham lam


Ngày xửa ngày xưa có một đám mây lớn lên ở một đất nước rất trù
phú. Một ngày, nó nhìn thấy một đám mây to hơn nó rất nhiều, và nó cảm thấy rất
ghen tỵ, sau đó đám mây quyết định rằng để trở nên to hơn và lớn nhanh hơn, và
nước của nó sẽ không bỏ rơi nó, và nó cũng sẽ không làm mưa nữa.

Quả thực, đám mây lớn lên rất nhanh, và đất nước thì ngày càng
khô hạn. Đầu tiên, các con sông cạn nước, rồi đến con người, động vật, cây cối,
và cuối cùng, cả đất nước trở thành một sa mạc.

Xem đầy đủ »

Thứ Hai, 22 tháng 8, 2016

Ông lão đánh cá



Nhà chúng tôi nằm đối diện ngay lối vào của bệnh viện. Cả gia
đình chúng tôi sống ở tầng dưới và để dành phòng tầng trên cho các bệnh nhân
thuê ở trọ.

Vào một buổi tối nọ, tôi đang nấu súp cho bữa chiều thì nghe
tiếng gõ cửa. Tôi bước ra và nhìn thấy một người đàn ông vô cùng xấu xí đứng
trước nhà mình. Với thân hình co quắp và nhăn nheo của mình, ông ta hầu như
chẳng cao hơn đứa con trai lên tám của tôi là bao. Nhưng khuôn mặt ông ta mới
thực sự là đáng sợ, nó tấy đỏ và méo xệch.

Xem đầy đủ »

Thứ Hai, 25 tháng 7, 2016

Những hòn đá cuội


Trong một buổi nói chuyện với một nhóm các doanh nhân, một chuyên gia trình
bày về cách sử dụng thời gian có hiệu quả. Đứng trước những người khá thành đạt
trong cuộc sống, ông mỉm cười: "Sau đây là một câu hỏi trắc nghiệm". Ông ta lấy
từ gầm bàn một cái lọ rộng miệng cỡ 4 lít và một túi chứa những hòn đá cuội to
bằng nắm tay. Ông lần lượt đặt từng hòn đá vào lọ cho đến khi không thể bỏ vào
được nữa. "Cái lọ có đầy chưa ?" - Ông hỏi.

"Đầy rồi" - mọi người đáp. "Thật không?" - Ông lấy từ gầm bàn ra một túi sỏi
nhỏ đổ từ từ vào lọ và lắc cho các hòn sỏi chen vào tất cả các khoảng trống giữa
các hòn đá cuội. Ông nhoẻn miệng cười và hỏi: "Cái lọ đầy chưa ?".

Xem đầy đủ »

Thứ Năm, 15 tháng 9, 2016

Lắng nghe lời thì thầm


Một doanh nhân giàu có đang đi bộ dọc trên phố. Ông ta đi khá
nhanh, quan sát những đứa trẻ đang chơi đùa cạnh chiếc ô tô đang đỗ, và tìm chiếc
xe của mình trong bãi đổ xe. Ông lo lắng và hi vọng chiếc xe của mình không bị
làm sao, khi mà bọn trẻ nghịch ngợm cứ đùa như thế. Khi đến gần chiếc xe của
mình, ông không thấy đứa trẻ nào. Nhưng bỗng một viên gạch to lao thẳng vào xe
của ông và làm vỡ tan cửa sổ ô tô. Ông ta vội chạy theo hướng, nơi mà từ đó viên
gạch bay ra. Ông tóm ngay thằng bé đang đứng đúng cái chỗ mà ông phán đoán là
hòn gạch bay ra, quát nó:

Xem đầy đủ »

Thứ Bảy, 23 tháng 7, 2016

Quý bà có giọng nói biết cười



Mẹ của tôi, Rosie, bắt dầu công việc tình nguyện đầu tiên của mình vào cuối
những năm 1950. Với năm đứa trẻ bướng bỉnh như... à... như tôi, mẹ tôi đã phải
tìm một cách tạm thời nhưng chính đáng để thoát khỏi nhà.

Tôi là đứa nhỏ nhất trong đám cứng đầu đã giúp "xua đuổi" để mẹ tôi trở thành
một tình nguyện viên. Nhưng chúng tôi không hối tiếc bởi điều này đã định hướng
cho cuộc sống của cả mẹ và chúng tôi trong bốn mươi năm sau đó.

Bởi một trong những đứa cháu yêu quý của Mẹ bị mù, Mẹ đã chọn đăng ký vào tổ
chức phi lợi nhuận quốc gia mang tên "Tổ chức ghi âm cho người mù và người mắc
chứng khó đọc" (RFB&D) đặt tại Upland, một phòng thu ở California.

Xem đầy đủ »

Thứ Sáu, 27 tháng 5, 2016

2 đô la và 1 giờ

Một người cha đi làm về rất muộn, mệt mỏi và bực bội sau một ngày bận rộn ở cơ quan. Ông vừa về đến nhà, đứa con trai năm tuổi đã ngồi chờ từ lúc nào và hỏi:

- Bố ơi, con hỏi bố một câu được không ?

- Được chứ, con hỏi gì ? - Ông bố đáp.

- Bố ơi, bố làm được bao nhiêu tiền một tiếng đồng hồ ?

- Đó không phải là việc của con. Mà tại sao con lại hỏi một việc như thế hả ? - Ông bố hết kiên nhẫn.

Xem đầy đủ »

Thứ Bảy, 23 tháng 7, 2016

Cái chạm của tình yêu



Tôi đã từng làm một cuộc nghiên cứu tự nguyện ở Ấn Độ suốt
một năm khi tôi quyết định đi làm tình nguyện tại "Ngôi nhà của Mẹ Teresa cho
những người bệnh tật, nghèo khó và sắp chết" ở Calcutta. Tôi biết cuộc nghiên
cứu đã rất có ích, nhưng tôi không thể cưỡng lại được cảm giác đất nước Ấn Độ
đang gọi tôi để làm một việc gì khác nữa. Tôi cảm thấy chỗ của tôi là ở
Calcutta, giữa những người "nghèo nhất của những người nghèo". Và cuối cùng vào
một ngày nọ, tôi đã đủ dũng cảm để nghe theo trái tim mình và đáp chuyến tàu đi
Calcutta.

Xem đầy đủ »

Thứ Hai, 29 tháng 8, 2016

Câu chuyện con bướm


Một người tìm thấy một cái kén bướm. Đến ngày nọ, một cái lỗ
nhỏ xuất hiện. Anh ngồi chăm chú theo dõi con bướm trong vài giờ đồng hồ khi nó
vùng vẫy tìm cách chui ra ngoài qua cái lỗ nhỏ đó. Rồi dường như nó không có
thêm một tiến triển nào nữa. Trông cứ như thể nó đã làm hết mức có thể rồi và
không thể xoay xở gì thêm được. Vì vậy, người đàn ông quyết định giúp con bướm.
Anh lấy một cái kéo và cắt cái kén.

Khi ấy, con bướm dễ dàng thoát ra. Nhưng nó có một cái thân
căng phồng và đôi cánh nhỏ bé, teo quắt.

Xem đầy đủ »

Thứ Sáu, 1 tháng 7, 2016

Người đẹp nhất

Nhân kỷ niệm 10 năm thành lập, một công ty mỹ phẩm nổi tiếng tổ chức cuộc thi: “Người phụ nữ quanh tôi”. Theo đó, người dự thi phải gửi đến những lá thư ngắn nói về người phụ nữ đẹp nhất mà mình đã gặp, đã quen biết và đã cùng sống. Kèm theo là chân dung của người đẹp này. Trong vài tuần lễ, công ty đã nhận được hàng ngàn lá thư gửi về.

Trong số này có một lá thư gây được sự chú ý đặc biệt. Tác giả lá thư là một cậu bé 9 tuổi, sống trong ngôi nhà ở một ngõ cụt của khu xóm ven kênh rạch.

Xem đầy đủ »

Thứ Tư, 13 tháng 7, 2016

Giai đoạn đẹp nhất của cuộc đời


Một chàng trai sắp bước sang tuổi 30 nhưng luôn lo lắng về tương lai của
mình. Anh tự hỏi không biết giai đoạn đẹp nhất của cuộc đời mình đang ở phía
trước hay là những năm tháng của anh đã trải qua rồi. Thói quen hàng ngày của
anh là đến phòng tập thể dục trước khi đến sở làm.

Một buổi sáng, anh ta chú ý đến một ông lão đã lớn tuổi nhưng vẫn giữ được vẻ
cường tráng và lạc quan. Anh đến làm quen và hai người trò chuyện với nhau về
những kinh nghiệm trong cuộc sống. Cuối cùng chàng trai hỏi:

Xem đầy đủ »

Nghệ thuật sống

Truyện ngụ ngôn

Lắng nghe điều bình thường

Phần mềm

 
click top