Thứ Hai, 22 tháng 8, 2016

Ông lão đánh cá



Nhà chúng tôi nằm đối diện ngay lối vào của bệnh viện. Cả gia
đình chúng tôi sống ở tầng dưới và để dành phòng tầng trên cho các bệnh nhân
thuê ở trọ.

Vào một buổi tối nọ, tôi đang nấu súp cho bữa chiều thì nghe
tiếng gõ cửa. Tôi bước ra và nhìn thấy một người đàn ông vô cùng xấu xí đứng
trước nhà mình. Với thân hình co quắp và nhăn nheo của mình, ông ta hầu như
chẳng cao hơn đứa con trai lên tám của tôi là bao. Nhưng khuôn mặt ông ta mới
thực sự là đáng sợ, nó tấy đỏ và méo xệch. Nhưng giọng nói của ông lại rất dễ
mến: “Xin chào, tôi đến để hỏi xem bà có còn phòng trống nào để nghỉ hay không,
chỉ một đêm nay thôi. Tôi từ vùng biển phía đông đến đây điều trị và phải đến
sáng mai mới có chuyến xe về”. Rồi ông kể rằng ông đã đi tìm phòng suốt từ trưa
đến giờ nhưng ai cũng bảo không phòng trống nào cả. “Tôi nghĩ đó là do gương mặt
của tôi … tôi biết trông nó thật đáng sợ … nhưng bác sĩ bảo rằng chỉ cần thêm
vài lần điều trị nữa …”. Tôi thoáng chút do dự, nhưng câu nói tiếp theo của ông
ấy đã thuyết phục tôi: “Tôi ngủ trên ghế ở ngoài sảnh cũng được, vì xe buýt sẽ
chạy rất sớm mà”. Tôi bảo rằng sẽ tìm cho ông một cái giường đàng hoàng chứ
không thể để ông ngủ trên ghế được.

Tôi quay trở lại bếp để hoàn thành bữa tối của mình, và sau đó
mời ông cùng ăn với chúng tôi. “Ồ, không cần đâu. Tôi có nhiều thức ăn lắm”. Ông
nói và giơ lên một chiếc túi giấy màu nâu. Nấu ăn xong, tôi đến chỗ hành lang và
nói chuyện với ông rồi nhanh chóng nhận ra trong cơ thể nhỏ bé này là cả một tấm
lòng thật bao la. Ông bảo mình làm công việc đánh cá để chu cấp cho con gái, năm
đứa cháu ngoại và anh con rể đã hoàn toàn tàn phế sau một tai nạn. Trong giọng
nói của ông chẳng hề có chút gì gọi là oán than, mà dường như lại ẩn chứa lòng
biết ơn. Ông biết ơn vì căn bệnh của mình không hề gây đau đớn và cảm ơn vì
thượng đế đã cho ông thêm lòng tin để tiếp tục cuộc sống. Đến giờ đi ngủ, tôi
đặt một chiếc giường xếp vào phòng của bọn trẻ cho ông. Sáng hôm sau, khi thức
dậy, chúng tôi thấy khăn trải giường đã được xếp lại gọn gàng, còn ông lão thì
đã ở ngoài sảnh.

Ông từ chối bữa sáng, và trông có vẻ hơi do dự, ông nói: “Tôi
có thể trở lại đây vào lần điều trị tới được không. Tôi sẽ không gây phiền hà gì
cho anh chị đâu. Tôi có thể ngủ trên ghế được mà”. Ông dừng lại một chút rồi
tiếp lời: “Các cháu của anh chị làm cho tôi có cảm giác như đang ở nhà. Người
lớn thì khó chịu với gương mặt của tôi nhưng bọn trẻ thì dường như chẳng bận tâm
gì đến chuyện đó”. Tôi bảo, ông luôn được chào đón trở lại ngôi nhà này.

Lần thứ
hai, ông trở lại vào buổi sang, mang theo quà cho chúng tôi là một con cá thiệt
bự và một bình đựng đầy những con hàu to nhất mà tôi chưa từng thấy bao giờ. Ông
bảo mình chỉ mới vừa lột vỏ chúng sáng nay trước khi đi vì như thế chúng sẽ tươi
hơn. Chuyến xe của ông chạy từ hồi 4 giờ sáng vậy mà không biết ông đã thức dậy
lúc mấy giờ để làm tất cả những việc này. Trong suốt những năm ông đến ngụ tại
nhà chúng tôi chưa bao giờ ông đến mà không mang đến cho chúng tôi một thứ gì
đó. Thỉnh thoảng, tôi còn nhận được những món quà đó qua đường bưu điện. Từ nhà
ông đến bưu điện phải đi một đoạn khá xa, và ông lại còn phải tốn rất nhiều tiền
để gởi những thứ tươi sống như vậy cho chúng tôi, thành thử những món quà của
ông còn giá trị gấp đôi.

Có lần người hàng xóm của chúng tôi nói: “Chị đã cho
ông già gớm ghiếc đó trọ qua đêm phải không? Còn tôi thì đã từ chối ông ta. Chị
có thể mất khách nếu để cho những người như vậy ở trọ trong nhà mình”. Cũng có
thể chúng tôi đã để mất khách một hay hai lần gì đó. Nhưng một khi họ đã hiểu về
ông thì chắc chắn những suy nghĩ đó sẽ không còn.

Cả gia đình tôi luôn biết ơn vì đã may mắn được quen biết ông. Chúng tôi đã học
được một điều rằng, trong cuộc sống, không phải lúc nào ta cũng gặp được những
điều may mắn. Cái quan trọng là chúng ta phải biết sống lạc quan và sẵn sàng đón
nhận mọi điều rủi ro xảy đến chứ không phải chỉ biết than thân trách phận.

Tags: Ông, lão, đánh, , Ông lão đánh cá

0 Bình luận:

Đăng nhận xét

Nghệ thuật sống

  • Món quà tốt nghiệp

    Một chàng trai sắp tốt nghiệp đại học. Đã từ lâu anh mơ ước một chiếc xe thể thao tuyệt đẹp được trưng bày ở cửa hiệu. Và anh đã nói với cha điều ước muốn đó. Ngày tốt nghiệp đến, anh háo hức chờ đợi. Buổi sáng, ...

  • Lâu đài cát

    Nắng nóng. Không khí mặn chát. Những con sóng đều đều. Một thằng bé trên bờ biển quỳ gối xúc cát bằng xẻng và nén cát vào cái xô đỏ. Sau đó nó úp xô xuống. Nhấc ra, chỉnh sửa khối cát để cho ra đời tòa lâu đài. Nó ...

Truyện ngụ ngôn

  • Đám mây tham lam

    Ngày xửa ngày xưa có một đám mây lớn lên ở một đất nước rất trù phú. Một ngày, nó nhìn thấy một đám mây to hơn nó rất nhiều, và nó cảm thấy rất ghen tỵ, sau đó đám mây quyết định rằng để trở nên to hơn và lớn nhanh ...

  • Vị vua và bốn người vợ

    Ngày xửa ngày xưa, có một vị vua giàu có trị vì một vương quốc hùng mạnh. Ông có bốn bà vợ, bà nào cũng xinh đẹp. Nhà vua yêu người vợ thứ tư nhất và luôn chiều theo mọi sở thích của bà, bà không bao giờ bị từ chối. ...

Lắng nghe điều bình thường

  • Lựa chọn

    Một người phụ nữ ra khỏi nhà và nhìn thấy ba người đàn ông râu dài bạc trắng đang ngồi trên băng ghế đá ở sân trước. Bà không hề quen ai trong số họ. Tuy nhiên, vốn là người tốt bụng, bà nói: "Tôi không biết các ...

  • Nhân viên bán hàng

    Có một bạn trẻ tìm đến một công ty phần mềm máy tính xin một chân dọn dẹp vệ sinh. Sau khi qua phỏng vấn và thử việc (như lau dọn khu vệ sinh ... ), người quản lý nhân sự đồng ý nhận anh vào làm, đồng thời yêu cầu ...

Phần mềm

  • Mini boot windows 8 cứu ...

    Đây là bộ đôi Windows 8.1 gồm Win8.1PE 32 và 64 bit, là công cụ cứu trợ đặc biệt có thể cài trực tiếp trên ổ cứng hay USB. Mini Windows 8.1 được trang bị đầy đủ các phần mềm cứu hộ và Drivers Lan, Wlan, hỗ trợ Boot ...

  • Office 2013

    Microsoft Office 2013 là ứng dụng văn phòng của Microsoft, cung cấp cho người dùng một công cụ văn phỏng với giao diện hoàn toàn mới và được tích hợp những tính năng hoàn toàn mới. Điểm đặc biệt nhất trong bộ ...

 
click top