Ngày xửa ngày xưa, có một vị vua giàu có trị vì một vương quốc hùng mạnh. Ông có
bốn bà vợ, bà nào cũng xinh đẹp. Nhà vua yêu người vợ thứ tư nhất và luôn chiều
theo mọi sở thích của bà, bà không bao giờ bị từ chối. Kế đến là người vợ thứ
ba, nhà vua lúc nào cũng sợ mất bà, đi đâu cũng luôn muốn đưa bà đi theo. Bà vợ
thứ hai là chỗ dựa tinh thần của nhà vua, bà rất tử tế, dịu dàng và kiên nhẫn.
Mỗi khi nhà vua gặp chuyện khó khăn, ông thường tâm sự với bà và thường nhận
được những lời khuyên quý giá. Người vợ thứ nhất của vua là trung thành nhất,
giúp vua trị vì và làm cho đất nước ngày càng giàu có nhưng nhà vua lại không
dành nhiều tình cảm cho bà. Nhà vua luôn nghĩ rằng bà có thể tự chăm sóc lấy
mình nên ít khi để ý đến bà.
Thứ Tư, 3 tháng 8, 2016
Vị vua và bốn người vợ
Thứ Bảy, 23 tháng 7, 2016
Cái chạm của tình yêu
Tôi đã từng làm một cuộc nghiên cứu tự nguyện ở Ấn Độ suốt
một năm khi tôi quyết định đi làm tình nguyện tại "Ngôi nhà của Mẹ Teresa cho
những người bệnh tật, nghèo khó và sắp chết" ở Calcutta. Tôi biết cuộc nghiên
cứu đã rất có ích, nhưng tôi không thể cưỡng lại được cảm giác đất nước Ấn Độ
đang gọi tôi để làm một việc gì khác nữa. Tôi cảm thấy chỗ của tôi là ở
Calcutta, giữa những người "nghèo nhất của những người nghèo". Và cuối cùng vào
một ngày nọ, tôi đã đủ dũng cảm để nghe theo trái tim mình và đáp chuyến tàu đi
Calcutta.
Thứ Năm, 18 tháng 8, 2016
Phần quan trọng nhất trên cơ thể
Mẹ tôi thường đố tôi:
– Phần nào là quan trọng nhất trên cơ thể ?
Ngày nhỏ, tôi cho rằng âm thanh là quan trọng đối với con người nên tai là bộ
phận quan trọng nhất.
Mẹ lắc đầu:
– Không phải thế. Có rất nhiều người bị điếc trên thế giới này, con ạ. Nhưng con
cứ tiếp tục suy nghĩ về câu đố, sau này mẹ sẽ hỏi lại con.
Vài năm sau, tôi lại cho rằng hình ảnh là quan trọng nhất, vì thế mắt chính là
bộ phận mà mẹ muốn đố tôi. Mẹ lại nhìn tôi âu yếm nói:
– Con đã học được nhiều đấy, nhưng câu trả lời của con chưa đúng bởi vì vẫn còn
rất nhiều người bị mù.
Chủ Nhật, 26 tháng 6, 2016
Lựa chọn cuộc sống
Tôi đã bỏ ra gần 20 năm trong cuộc đời mình chỉ để suy đi nghĩ lại hai việc: tiếp tục hút thuốc hay cố gắng từ bỏ thói quen này. Đấy là một cái vòng lẩn quẩn mà tôi không tài nào thoát khỏi được. Khi cưới Cassie cách đây 10 năm, tôi vò nát gói thuốc và thề rằng sẽ không bao giờ hút nữa. Khi chúng tôi mua căn nhà đầu tiên cách đây tám năm, tôi lặp lại lời thề bằng cách vứt bao thuốc xuống đất, lấy gót giày đạp nát mới thôi. Khi con trai tôi, Cole chào đời cách đây 5 năm, tôi đã thẳng tay vứt những điếu thuốc vào thùng rác.
Thứ Hai, 25 tháng 7, 2016
Trước một bước
Trong lúc tôi đang chuẩn bị bữa tối, cô con gái mười hai tuổi của tôi,
Ashley, chạy vào bếp và la lên: "Mẹ ơi, mẹ đã xem báo hôm nay chưa ?"
"Mẹ xem rồi con gái à. Sao con lại hỏi vậy ?" Và rồi bắt đầu một tuần mà tôi
sẽ không bao giờ quên.
Tờ báo nói về trận lụt ở Elba, Alabama, một thị trấn nhỏ ở phía Nam. Đây là
khu vực thường xuyên bị lụt, Elba chỉ dựa vào hệ thống đê điều giữ nước sông Pea
lại. Nhưng trận mưa lớn đã tăng sức ép lên con đê, và làm vỡ nó. Cả thị trấn
bỗng nhiên bị chìm trong nước. Mọi thứ bị cuốn trôi trên đường đi của dòng nước,
rất nhiều gia đình đã mất trắng tài sản.
Thứ Hai, 22 tháng 8, 2016
Ông lão đánh cá
Nhà chúng tôi nằm đối diện ngay lối vào của bệnh viện. Cả gia
đình chúng tôi sống ở tầng dưới và để dành phòng tầng trên cho các bệnh nhân
thuê ở trọ.
Vào một buổi tối nọ, tôi đang nấu súp cho bữa chiều thì nghe
tiếng gõ cửa. Tôi bước ra và nhìn thấy một người đàn ông vô cùng xấu xí đứng
trước nhà mình. Với thân hình co quắp và nhăn nheo của mình, ông ta hầu như
chẳng cao hơn đứa con trai lên tám của tôi là bao. Nhưng khuôn mặt ông ta mới
thực sự là đáng sợ, nó tấy đỏ và méo xệch.
Thứ Sáu, 1 tháng 7, 2016
Quy luật hạt giống
Bạn hãy thử nhìn cây táo trong vườn. Chắc phải có đến 500 quả táo ở trên đó. Và nếu tính cả vườn táo thì số hạt phải hơn gấp nhiều lần thế nữa. Hạt táo là công cụ để mở rộng và tiếp diễn sự tồn tại cho loài táo. Chúng ta có thể sẽ thắc mắc tại sao lại cần phải có nhiều hạt đến thế ?
Bởi tự nhiên biết rằng không phải tất cả các hạt táo đều thành mầm và không phải tất cả đều lớn lên thành cây. Bởi chúng còn chống chọi với thiên nhiên khắc nghiệt, với kẻ thù và rất nhiều khó khăn nữa.
Thứ Hai, 12 tháng 9, 2016
Phật ở đâu
Ngày xửa ngày xưa, có anh chàng ngày ngày đọc kinh nghe nói về
Phật. Anh thích lắm. Nên một ngày nọ anh quyết định đi tìm gặp Ngài cho bằng
được. Sau khi chuẩn bị mọi thứ, anh chàng khăn gói quả mướp ra đi.
Sau khi trải qua không biết cơ man nào là núi sông, thành phố,
hầm hố gian nguy hiểm trở ... Chàng ta vẫn chưa gặp được Phật giống như hình
dạng trong kinh đã diễn tả: "Thân Phật sắc vàng, cao một trượng sáu, đầy đủ ba
mươi hai tướng tốt, tám mươi vẻ đẹp, hào quang chói sáng".
Thứ Sáu, 27 tháng 5, 2016
2 đô la và 1 giờ
Một người cha đi làm về rất muộn, mệt mỏi và bực bội sau một ngày bận rộn ở cơ quan. Ông vừa về đến nhà, đứa con trai năm tuổi đã ngồi chờ từ lúc nào và hỏi:
- Bố ơi, con hỏi bố một câu được không ?
- Được chứ, con hỏi gì ? - Ông bố đáp.
- Bố ơi, bố làm được bao nhiêu tiền một tiếng đồng hồ ?
- Đó không phải là việc của con. Mà tại sao con lại hỏi một việc như thế hả ? - Ông bố hết kiên nhẫn.
Thứ Sáu, 29 tháng 7, 2016
Câu chuyện bó đũa
Ngày xưa, có một người nhà giàu, sinh được năm người con. Vì được nuông chiều họ
sinh ra lười biếng và ỷ lại. Khi đã trưởng thành, mỗi người đều có một cơ ngơi,
nhưng luôn ganh tị lẫn nhau vì những của cải mà cha mẹ cho. Người cha cố gắng để
khuyên can họ nhưng vô ích, vì vậy ông rất đau lòng.
Ít lâu sau, người cha bị bệnh nặng, biết mình không qua khỏi, một hôm ông gọi
năm người con đến và bảo gia nhân đem ra một bó đũa.
Thứ Hai, 22 tháng 8, 2016
Truyền thuyết hoa hồng
Ngày xửa ngày xưa thật xưa lắm, có một quốc vuơng ở tận phương
trời xa xôi bên một khu rừng rộng lớn và rậm rạp. Vương quốc nầy sống thật hòa
bình và yên vui sau một thời gian dài triền miên người dân phải đấu tranh để
dành quyền độc lập. Và vị anh hùng chỉ huy người dân của quốc gia này đã được
dân chúng tôn lên làm vị vua đầu tiên.
Sau thời gian dài chinh chiến, họ chỉ lo an hưởng thái bình và
sống cho những quyền lợi của cá nhân mình. Vị hoàng đế kia cũng vậy, ngất ngưỡng
trên ngai vàng và hào quang của quyền vị, ông đã bỏ bê việc nước, quên cả chăm
sóc cho dân và để mặc lũ bầy tôi tham danh lợi cai trị dân chúng.
Thứ Bảy, 20 tháng 8, 2016
Lựa chọn
Một người phụ nữ ra khỏi nhà và nhìn thấy ba người đàn ông râu
dài bạc trắng đang ngồi trên băng ghế đá ở sân trước. Bà không hề quen ai trong
số họ. Tuy nhiên, vốn là người tốt bụng, bà nói: "Tôi không biết các ông nhưng
chắc là các ông đang rất đói, xin mời các ông vào nhà ăn một chút gì đó".
- Ông chủ có nhà không ? - họ hỏi.
- Không, chồng tôi đi làm rồi - bà trả lời.
- Thế thì chúng tôi không thể vào được - họ đáp.
Thứ Bảy, 23 tháng 7, 2016
Xin hãy dạy con tôi
Con tôi sẽ phải học tất cả những điều này, rằng không phải tất cả mọi người
đều công bằng, tất cả mọi người đều chân thật. Nhưng xin thầy hãy dạy cho cháu
biét cứ mỗi một kẻ vô lại ta gặp trên đường phố thì ở đâu đó sẽ có một con người
chính trực; cứ mỗi một chính trị gia ích kỷ, ta sẽ có một nhà lãnh đạo tận tâm.
Bài học này sẽ mất nhiều thời gian, tôi biết; nhưng xin thầy hãy dạy cho cháu
biết rằng một đồng đôla kiếm được do công sức lao động của mình bỏ ra còn quý
giá hơn nhiều so với năm đôla nhặt được trên hè phố ...
Thứ Tư, 17 tháng 8, 2016
Giá trị của nghịch cảnh
Những nông dân ở miền nam Alabama đã quen trồng chỉ mỗi một thứ
là cây bông (dùng để se chỉ, dệt vải). Một năm kia những con sâu bọ đáng sợ đã
tàn phá cả vùng. Năm sau những người nông dân đem nhà cửa của họ đi cầm cố để có
tiền và tiếp tục trồng cây bông, hi vọng vào một kỳ gặt hái tốt đẹp. Thế nhưng
khi những cây bông bắt đầu mọc, những con sâu bọ đó lại đến và phá sạch hầu hết
các cánh đồng.
Một số ít người "sống sót" qua hai năm đó đã quyết định trồng thử
một thứ mà trước đây họ chưa bao giờ trồng - cây đậu phộng.
Thứ Tư, 13 tháng 7, 2016
Dựa vào chính mình
Ốc sên con ngày nọ hỏi mẹ của nó: "Mẹ ơi ! Tại sao chúng ta từ khi sinh ra
phải đeo cái bình vừa nặng vừa cứng trên lưng như thế ? Thật mệt chết đi được !"
"Vì cơ thể chúng ta không có xương để chống đỡ, chỉ có thể bò, mà bò cũng
không nhanh". - Mẹ nói .
"Chị sâu róm không có xương cũng bò chẳng nhanh, tại sao chị ấy không cần đeo
cái bình vừa nặng vừa cứng đó ?"
"Vì chị sâu róm sẽ biến thành bướm, bầu trời sẽ bảo vệ chị ấy".
Thứ Bảy, 23 tháng 7, 2016
Tôi có thể
Dọc suốt hành lang của bệnh viện, bạn có thể nghe thấy những tiếng hò reo
thích thú khi lũ trẻ đang háo hức chờ đến lượt đánh những trái bóng quần vợt đủ
màu. Cứ với mỗi cú đánh là một tiếng cười lại vang lên xuyên qua những bức tường
lạnh lẽo.
Vào một ngày đặc biệt này, đội tình nguyện của chúng tôi tổ chức "Những nhịp
diệu khác nhau của Quần vợt" ở Orlando, Florida đã đến một bệnh viện địa phương
dành cho trẻ em để tiếp xúc với những đứa trẻ tàn tật ở đây.
Thứ Hai, 4 tháng 7, 2016
Tìm lá cây
Ngày xưa, có một vị đại sư muốn chọn một đệ tử làm người nối dõi. Một hôm, ông bảo hai đệ tử rằng: “Các con hãy ra ngoài và chọn về đây cho ta 1 chiếc lá đẹp nhất, hoàn mỹ nhất.”
Hai đệ tử vâng lời thầy đi tìm lá. Thoáng chốc, người anh quay về và trình cho đại sư một chiếc lá không được đẹp lắm: “Thưa thầy, tuy chiếc lá này không phải là hoàn mỹ nhất nhưng nó là chiếc lá hoàn mỹ nhất mà con thấy”.
Người em đi cả ngày trời và quay về với 2 bàn tay trắng, người em nói với vị đại sư: “Thưa thầy, con đã tìm và thấy rất nhiều lá đẹp, nhưng con không thể nào chọn được chiếc lá hoàn mỹ nhất.” Cuối cùng, vị đại sư đã chọn người anh.
















